Gần hai mươi năm hạnh phúc cùng vợ và ba đứa con, công việc thì tốt, gia đình có điều kiện, tôi không ngờ đến tầm tuổi này rồi tôi lại làm ra một chuyện tày đình. Từ trẻ tôi đã là một thanh niên ưu tú, mua được xe ô tô trước khi cưới vợ, lương tháng của tôi khi ấy đã là niềm mơ ước của nhiều người. Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với công việc của tôi rất bận và không có nhiều thời gian cho gia đình. Tôi làm việc quên ăn quên ngủ, và liên tục thăng tiến. Trong nhiều năm, vợ tôi từ bỏ nhiều thú vui, sở thích của cô ấy để cáng đáng việc gia đình. Cho đến gần đây, cô ấy lục lại được một cây đàn cũ đã bỏ quên từ lâu, và chủ động đăng ký đi học đàn trở lại. Tôi rất hài lòng về sự siêng năng, ham học hỏi của vợ. Giờ cô ấy có chút thời gian rồi vì các con đã lớn, nên thỉnh thoảng tôi tháp tùng vợ đi học, đi mua sắm với người bạn gái thân của cô ấy, thanh toán bằng thẻ cho vợ và xách đồ. Chúng tôi là một gia đình hạnh phúc, biết mình bận nên cứ khi nào có thời gian tôi sẽ tìm cách bù đắp cho